“Như vậy là đủ rồi. Nhìn sương mờ giăng lãng đãng, với ánh đèn vàng leo lét phía bên kia đồi, ngắm sao trời ngay trước mắt”, anh T bảo, mắt vẫn đang nhìn xa xăm nơi ngọn đèn ẩn hiện trong màn sương đang phủ kín một vùng thung…
Leave a CommentThẻ: Việt Nam
Một cốc trà nóng cho buổi sáng nhiều mây. Hôm nay, Đalat vẫn vậy, an yên, tĩnh mịch. Nếu nhắm mắt lại, bạn sẽ nghe thực rõ tiếng thở của những tán thông xanh, tiếng ríu rít của chim chuyền cành và tiếng cười của gió. Bạn ra vườn hái…
Leave a CommentNgoài hiên của một ngôi nhà có khung cửa đỏ, giữa mảnh đồi thông xanh, dưới trời mây bảng lảng… Ở đó, có một chiếc ghế gỗ màu đỏ bã trầu. Tôi không biết đó là loại gỗ gì (dễ hiểu thôi, vì tôi nào đâu phải một người thợ…
Leave a Comment“Quên có những con sông chỉ muốn làm sông, bình thường, suốt đời trôi lặng lẽ.” ― Nguyễn Ngọc Tư, Ngày mai của những ngày mai (Sách của tháng Chín) Tháng Chín gói gọn trong mấy tầm hình chụp vội – Tháng Chín, 2018, Đà Lạt, Việt Nam Những tưởng…
2 CommentsĐôi khi chúng ta đánh mất nhiều thứ và thấy đời quá đỗi bất công. Đôi khi chúng ta hụt hẫng vì những gì nhận lại là quá ít so với tất cả mọi thứ mình đã cho đi. Đôi khi chúng ta trách móc bản thân vì đã đặt…
Leave a CommentTrời đã ngớt mưa, còn lá thì vẫn đọng nước. Hôm nay mưa to hơn những lần trước, ngỡ như mùa hè vẫn đang chưa chịu nói lời tạm biệt để nhường chỗ cho cơn gió se lạnh của ngày chớm thu. Tôi ở nhà 5 ngày liền, gần như…
Leave a CommentKhông hề có chút gì gọi là hào hứng hay mong đợi. Tôi không rõ đấy là kết quả của việc stress liên miên cả 2 tuần trước chuyến đi hay chỉ là vì Nha Trang không nằm trong kế hoạch của mình. Hoặc có thể là cả hai… Tại…
Leave a CommentĐầu tôi quay quay không tài nào an yên được. Lúc này tôi chỉ muốn được ăn cơm rồi leo lên giường ngủ cho kì hết cái chứng đau đầu chết tiệt. Giọng tôi mỗi lúc một khàn đặc lại… Những lúc như vậy tôi lại thấy mọi thứ bàng…
2 Comments